"GIẢI PHÓNG TUYỆT ĐỐI VỀ TỰ DO"
Nhiều người cho rằng người lớn và thế giới của người lớn thì cô đơn, nhưng với mình sự cô đơn đồng nghĩa với tự do (còn những người trái quan điểm thì cho là ích kỷ😂), người lớn có thể tự do làm nhiều điều thú vị.
Có thể mình đã học cách một mình mà vẫn không cảm thấy cô đơn. Đồng nghĩa với việc mình có nhiều thứ thú vị để làm mà không cảm thấy nhàm chán. Mình có thể tự giải trí một mình mà không cần phải có người đồng hành, hoặc giả ít ai có thể hiểu những điều mang nhiều ý nghĩa với mình, và những thứ có giá trị với mình chưa chắc có giá trị với người khác. Tỷ như chuyện có những thứ linh tinh mình thấy rất đẹp, như: một cuộn film, một chiếc lá, một bức ảnh chụp một cái đèn đường, nhưng khi mình hỏi những người khác thì họ nói "có gì đâu mà đẹp?!". Hoặc khi mình kể về chuyện mình rất muốn thử cuộc sống rời xa khỏi vòng tay của gia đình và có thể mình sẽ phải tự xoay xở mọi chuyện một mình, nhưng điều này có thể giúp mình trưởng thành nhanh hơn và mình tin rằng khi mình tự do và không còn ai để bám víu vào, không còn ai để có thể dựa dẫm, mình có thể sẽ mạnh dạn làm những điều mới - điều mà mình luôn lo sợ và dè dặt, mình có thể đạt đến những khả năng mà chính mình cũng sẽ phải bất ngờ. Nhưng mọi mơ mộng của mình đều tan thành mây khói khi mới chỉ vừa trong ý định của mình, mọi người đập tan ý nghĩ đó của mình bằng những câu như: "thật ngược đời", "có nhà không ở mà đi ra ngoài làm gì"; không một ai có thể hiểu được điều này có ý nghĩa như thế nào với mình. Nên đôi khi mình đã tự dằn lòng lại và tự "enjoy" cuộc sống của mình. Quan trọng là mình đã (và đang) cố gắng quay về với nguyên bản, để hiểu và biết rằng mình thực sự thích làm gì, điều gì làm mình hạnh phúc, rồi mọi chuyện nên đến rồi sẽ đến, những gì nên kết thúc rồi phải buông tay.
Nhận xét
Đăng nhận xét